Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2013

Mê muội cùng Cự Giải đắm say



Cự giải là tiên nữ, là nữ thần, là nàng thơ của nghệ sĩ bao đời nay. Nàng nửa thực, nửa mơ, khiến ta ngây ngất và đắm chìm trong đôi mắt của nàng.Mọi người thường thích dựa dẫm vào Cự giải và bị nàng thu hút bởi sự dịu dàng duyên dáng đến ngẩn ngơ. Nàng là người con gái sẽ đặt gối sau lưng bạn nếu bạn mỏi, đọc thơ để bạn bớt lo âu và quan tâm đến từng chuyện vụn vặt nhất làm bạn cau mày. Khả

Tháng 8, năm thứ 25 của đời mình


Tháng 8, năm thứ 25 của đời mình,

Buổi chiều buồn như lá mùa vẫn rụng.

Sáng
thức giấc, loay hoay với áo quần xúng xính, ngày thứ Năm của tuần. Công
việc như cơn điên lên cơn hớt hải. Ôi tuổi trẻ vùi ngày ở nơi đâu. Cũng
sáng, ngồi vào bàn, ly trà gừng ấm nóng, mở lap, online, tìm thấy một
người lạ đang chìm nghỉm với cà phê, tháng 8, phố và cô độc. Những miên
man lạ lẫm làm tình với

Tháng ngày hoang mang




dạo, đêm nào đặt người xuống tôi cũng mơ thấy những mộng mị, đến nỗi
sau đó tôi sợ luôn cả những giấc ngủ; trong mơ bao giờ tôi cũng thấy
mình ngồi đó mơ hồ buồn, những nỗi buồn có cơn cớ và cả những nỗi buồn
không cơn cớ tôi không nhớ rõ, tỉnh dậy tôi chỉ nhớ trong mơ mình đã
từng rất buồn, muốn òa lên khóc nhưng bao giờ cũng nghẹn ứ ở cổ họng,
đắng nghét. Thành thử ra đêm

Gửi chị - người đang quen!


Khi ai đó im lặng, khi ai đó mỉm cười, hay đơn giản chỉ là một ánh nhìn
khác lạ, cũng đủ để cho người ta biết được những gì đang diễn ra, cũng
đủ để cho ai đó hiểu cuộc sống giả tạo hòa lẫn với buồn vui như thế nào.

Nhiều khi trong lòng bỗng trỗi lên những điều khó tả, những thứ chẳng
thể nào rất rất có thể nói ra được bằng lời. Cuộc sống bon chen, cuộc đời nhiều
gai góc. Sao mà người với người

Thêm nữa ngày hôm qua



“Thời
gian trôi đi, thị hiếu thay đổi, con người thay đổi. Người ta bắt đầu
nghe những thứ nhạc khác. Những bài hát mới ra đời thay cho những bài
hát xưa dần chìm vào quên lãng. Nhưng có đôi khi, trong một quán café
vắng hay trong một siêu thị đông đúc, những bài hát xưa cũ ấy lại bất
ngờ vang lên. Những nốt nhạc quen thuộc níu chân lại khiến ta bồi hồi
xao xuyến. Những cảm xúc

Thứ Năm, 29 tháng 8, 2013

Viết cho những năm tháng tuổi trẻ

Cách đây của rất nhiều năm về trước, có một cô gái với biệt danh: “Vàng anh” đã vướng phải một scandal “khủng khiếp”. Bị dư luận ném đá, bị chỉ trích nặng nề. Tôi vẫn nhớ những giọt nước mắt của cô ngày đó. Mọi người nói cô “giả dối” nhưng tôi tin những giọt nước mắt ấy là thật. Nhưng giọt nước mắt thay cho những nỗi đau không lời... Cô đau khi bị người yêu phản bội. Cô đau khi chỉ trong chớp

Quà sinh nhật đầu tuần: Tính cách yêu theo ngày sinh từ 26/8 - 1/9


Xử
Nữ vốn vẫn hay được coi là “ông cụ non” của vòng tròn Hoàng Đạo. Tuần
này chúng ta thử ngó nghiêng xem những tên khó tính này yêu như thế nào
nhé !!


26/8: Xử Nữ lạnh lùng

Những
bạn sinh vào ngày này Dù cho bên ngoài có vẻ lạnh lùng và khó gần,
nhưng ẩn sâu bên trong là trái tim ấm áp và dễ bị tổn thương. Những cảm
xúc thật của bạn chỉ được bộc lộ khi đã hiểu tường tận về đối phương.

Muốn giữ cho riêng mình



Có những thứ tôi đã quên vì thời gian, vì cuộc sống xô bồ vì đôi lúc tôi hời hợt và cũng vì những thứ đó không quá quan trọng.

Có những thứ dù tôi nói quên nhưng chắc chắn chẳng bao giờ tôi quên
được. Nó cứ mãi ở lì trong trái tim và trí não của tôi nhưng tôi lại
muốn lừa dối mọi người rằng nó không còn tồn tại nữa. Tôi có giả dối ít
nhiều đấy nhưng chỉ là tôi muốn mình bớt trở

Ngày lặng gió


Lang thang nơi phương trời vô định. Bất chợt nhận ra không còn gió thoáng qua...



Lại một hôm nữa, bình yên lạ...

Ngày
ấy gió thổi, thênh thang qua từng nẻo đường, đơn độc qua từng cơn phố,
lẳng lặng nơi sân trường hiu quạnh, chỉ còn mình ta... và gió.


trên cao rơi rụng chạm nhẹ xuống nền đất mang mùi hương bình dị mà quen
thuộc. Gió lướt ngang, những chiếc lá xanh mơn mởn vốn

Tháng Tám, ngày hai mươi chín...




Tháng Tám, ngày thứ hai mươi chín...

Những
lần họ quay lưng về phía nhau là có thật. Gã chẳng biết người có vui
không, chứ gã thì rầu rũng ruột. Sướng ích gì đâu kiểu ngồi cafe một
mình. Buồn buồn. Tủi tủi. Nhấm nháp ngày dài trôi miên man.

Không
trách cứ. Bởi lẽ gã chưa bao giờ như thế. Dành hết im lặng về im lặng.
Người với người, thương nhau, hiểu nhau, ai để vậy bao giờ? Cứ lênh

Biển và gió


Một màu xanh biếc từ hướng nhìn xa xăm, một màu xanh hiền hòa phẳng lặng, một màu xanh sâu thẵm, và cô độc.



Biển rì rào thổi đưa từng đợt sóng cuộn trào, cơn sóng nhỏ hòa trộn vào
nhau lan ra cả một vùng biển rộng bao la. Kết cấu lặp đi lặp lại một
chuỗi liên hoàn không dứt. Tự hỏi những con sóng xô bờ, vồ vập nên khi
nào ngừng lại? Để có cảm giác biển đang yên nghĩ, để cho yêu thương

Màu xanh biển sâu



rất rất có thể không phức tạp hóa mọi thứ lên được không? Bởi điều gì cứ lặp đi lặp lại rồi cũng không còn thú vị nữa.



Và sẽ gặp lại mùa Thu. Người vẫn không ở đó.

Mọi
điều anh đều hiểu. Không thể né tránh một cuộc gặp gỡ trực tiếp để giải
quyết vấn đề. Chúng ta đều di chuyển rất nhiều, khó ở cùng nhau một nơi
cùng một thời điểm, nhưng không phải không thể không thu xếp được. Anh

Cho người ra đi



Người ta thường viết cho người ở lại.

Nhưng em, em lại viết cho người ra đi.

Nguyễn Đình Thi cũng đã viết cho người ra đi "đầu không ngoảnh lại, sau lưng thềm nắng lá rơi đầy".
Em tưởng tượng đó chắc hẳn là một ngày Thu tháng Tám, (cũng lại là
tháng Tám) không gian là thềm vắng, xa hơn nữa là hàng cây khô bên đường
và lá vàng, miên man là lá vàng, lả tả rơi trong gió, nhuộm

A place where the wind blows




Làm ơn, tan biến đi những tháng ngày oi bức. Những buổi trưa Hè nóng
nực, mồ hôi nhễ nhại cùng cảm giác khó chịu khôn cùng. Nắng ơi sao chói
chang như thiêu đốt thân xác con người đến thế? Nắng ơi sao không dịu
nhẹ bớt để tâm hồn người thanh thản. Đúng. Nắng tàn nhẫn, nắng không
lạnh như mưa, nắng không nhẹ nhàng như những con gió nhưng nắng duy trì
sự tồn tại và phát triển của thiên

Chia...



Một tác giả người Hà Lan đã nói khi nhìn vào con vật và con người “Cô
ấy có cảm nhận được nỗi xấu hổ. Xấu hổ vì làm người”. Con người là như
thế nào…

Có lẽ ích kỉ. Tôi ích kỉ, họ ích kỉ. Tôi nghĩ đến cảm giác của tôi, họ
nghĩ về cảm xúc của họ. Tôi cầm ô, tôi lo ướt vai áo, họ đứng cạnh tôi
sợ ướt đầu tóc. Tôi tìm người chìa ô sang bên tôi khác gì tôi tìm người
hiểu tôi. Ở đời

Thứ Tư, 28 tháng 8, 2013

Sợi buồn chợt thoáng rơi nghiêng...


Phila tĩnh lặng khi màn đêm buông xuống, không gian từng góc phố cũng
dần chìm vào trong giấc ngủ, đó là lúc em vào ca trực bệnh viện. Cảnh về
đêm khuya thật đẹp, thật buồn. Nỗi buồn của con người xa xứ, nỗi nhớ
một vòng tay ôm. Em bước ra khỏi vòng tay anh nhanh chóng như khoảnh
khắc anh đặt dấu ấn vào cuộc đời em. Nơi em chỉ còn chút gì đó dịu vợi,
dường như tiếng lá rơi nhẹ, khẽ thôi.

Những cuộc ngày im lặng




1. Sau những xa cách

Chúng ta đã hẹn gặp nhau tại một quán cà phê vỉa hè sáng sớm, khi những
cơn ngái ngủ vẫn chưa khoác vội áo đi rong. Dĩ nhiên là cả một sự bất
ngờ khi lần đầu tiên em bước chân đến thị trấn hẻo lánh này, nhưng không
phải một mình, mà bên cạnh người con trai khác em đã gửi gắm cả cuộc
đời còn lại. Chúng ta đã xa nhau khá lâu, khi những ngộ nhận ban đầu cho
một cuộc

Yêu thương là định mệnh




1. Cảm xúc tinh khôi

Ngày chúng ta gặp nhau trong một không gian và thời gian không báo
trước, ắt hẳn là định mệnh. Anh vẫn tự trách số phận sao không thể gặp
được em sớm hơn, để những quá khứ xưa cũ sẽ không thôi dày vò anh ở thì
hiện tại, cũng như em sẽ không phải gánh chịu những tổn thương sau va
vấp của cuộc tình năm tháng. Nếu sau năm năm hay 10 năm, khi nghĩ lại về
thời khắc

Đi qua những giấc mơ




Muốn thấy cầu vồng phải chờ hết cơn mưa…


túng trước màn đêm, gió cứ hờ hững mà thổi qua chứ chẳng một lần ngoái
đầu nhìn lại những chiếc lá đã vì gió mà lìa cành từ thuở nào. Ừ, gió
mà. Gió tới mà chẳng bao giờ để cho ai rất rất có thể níu giữ nó ở lại. Gió tới
rất nhanh mà đi cũng rất nhanh.

Đêm.
Gió vẫn đang còn đùa giỡn ngoài kia. Mưa tới và bắt đầu rơi vào nỗi nhớ
của ta những hình

Khu vườn yên tĩnh



Nơi
mình làm việc, có cây hoa sữa tuổi chừng đôi tám (không non không già)
đứng xòe tay rợp bóng một góc sân. Dưới gốc cây là chỗ để xe lý tưởng
của mấy chị em cơ quan mình. Dù chật cũng cố chen nhau dựng xe vào đó.

Sáng
nay đến sớm, lần đầu tiên thấy gốc cây vắng hoe, chưa có xe nào chắn
lối, tự nhiên phát hiện ra một khoảng quanh gốc cây rộng thênh thang,
sạch sẽ. Giờ mới

Yêu em, anh sẽ đặt mình ở vị trí của em!





Anh
luôn bảo rằng sẽ yêu em bằng cả trái tim, không so đo, hơn thua, tì
hằn, sẽ bao dung, sẽ vị tha để tình yêu anh dành cho em thật tinh túy và
cao đẹp, nhưng anh vẫn chưa làm được điều đó phải không em! Anh xin
lỗi…

Khi
bắt đầu với em, anh bảo rằng chỉ cần em dành cho anh một góc lòng, một
góc nhỏ nhoi thôi cũng đã đủ rồi, và bây giờ anh đã có được một nửa con
tim em,

Mùa vội!


Khúc hát du trên đôi môi, nhẹ nhàng cho em đi vào những lãng quên của
ngày xưa, nơi những kí ức một thời ngủ vùi trong cuộc tình tan tác.

Lạc bước trên dòng đời xô đẩy, vồn vã, bon chen, em vội vàng kiếm tìm
bước chân anh nơi phố vắng, nơi những quán quen, và trong những rong rêu
của ngày tàn đang hạ. Có lẽ, em đã đánh mất đi nước mắt của những ánh
sáng pha lê, thay vào đó là những nỗi

 
Design by Free WordPress Themes | Bloggerized by Lasantha - Premium Blogger Themes | Best Web Hosting